Làng chài Mân Thái bên chân núi Sơn Trà vẫn giữ cho mình được sự nhộn nhịp trong cuộc sống mưu sinh của các ngư dân gắn liền với chiếc thuyền thúng, vài tấm lưới mỗi ngày.
Bình minh ở làng chài Mân Thái.
Tọa lạc ở phía Đông TP. Đà Nẵng, nằm lọt dưới chân bán đảo Sơn Trà, làng chài cổ Mân Thái được ví là một trong những làng chài đẹp nhất Nam Trung Bộ.
Mặc cho TP. Đà Nẵng trở mình với nhịp sống ồn ào của phố thị thì làng chài Mân Thái vẫn bình yên trong sự mộc mạc, bình dị, chan hòa của con người với thiên nhiên nơi đây.
Mặc nhịp sống ồn ào của phố thị, làng chài Mân Thái vẫn bình yên trong sự mộc mạc, bình dị.
Chẳng ai biết làng chài có từ bao giờ, chỉ biết rằng khi Sơn Trà còn hoang vắng, người dân ở đây sống bằng nghề đánh bắt hải sản để mưu sinh, rồi lập làng. Lâu dần, ngôi làng chài nằm giữa phố trở thành bến đậu bình yên, nuôi dưỡng biết bao thế hệ người con Mân Thái.
Người làng Mân Thái vẫn giữ nghề chài lưới mưu sinh qua bao thế hệ.
Là một làng chài mang đậm đặc trưng của người vùng biển, thế nên cuộc sống của người dân ở Mân Thái xem đại dương là ngôi nhà thứ hai của mình. Với họ biển là làng mà làng cũng là biển, cả cuộc đời của họ gắn liền với biển, ngay cả lúc quay về nhà, họ vẫn nghe tiếng sóng biển rì rào bên tai.
Nhộn nhịp nhất ở làng chài này là vào lúc sáng mai. Trong ánh bình minh đang ló dạng, tiếng í ới gọi nhau của bạn thuyền cùng tiếng du khách vang động như đánh thức cả một vùng Sơn Trà đang còn ngái ngủ.
Làng chài nhộn nhịp nhất vào những sớm mai.
Phía ngoài xa con nước chồm lên bạc đầu là hàng trăm ngư dân đánh thuyền thúng ra khơi. Ở gần mép nước, những ngư dân bắt đầu kéo lưới trong ánh sáng chớm bừng của bình minh. Những người đàn ông căng mình kéo lưới, đôi bàn tay thoăn thoắt, những bước chân vững chãi trên mép sóng.
Từ những chiếc thuyền thúng trĩu nặng đang cập bến sau một đêm mưu sinh. Những con cá tươi ngon thân bạc trắng theo đôi quang gánh của các chị, các mẹ tỏa đi các chợ ở Đà Nẵng cho kịp buổi chợ sáng.
Hải sản làng chài theo chân các bà, các mẹ ra chợ sớm.
Trên bãi cát ven biển có không ít người phụ nữ đội nón lá hay nón vải trên đầu, tay cầm thúng mủng đứng đón những chiếc thuyền thúng chở đầy mẻ cá cập bờ. Đó là những người vợ đợi chồng về sau một đêm đi biển. Mặc cho cuộc mưu sinh nhọc nhằn nhưng người làng Mân Thái vẫn nở trên môi nụ cười hiền hậu đón khách phương xa.
Đều đặn như vậy, sáng sớm trên bãi biển làng chài, những ngư dân với gương mặt chai sạm của thời gian với nước da đen mặn mòi miền biển trở về trên những con thuyền đầy ắp tôm cá cùng nụ cười rực rỡ...
Khi con thuyền nằm im bến nghỉ, những trai tráng cũng trở về với gia đình sau một đêm dài mưu sinh trên biển.
Buổi chợ tan, người làng mới về ngơi nghỉ.
Mân Thái là vậy đó! Một làng chài nhỏ hiền hòa, bình dị, nơi đó hiện lên vẻ đẹp đời thường của những ngư dân với màu da rám nắng, cái nắng cháy của miền biển, vị muối hòa với vị tanh của hải sản. Sớm mai thôi, lại là một ngày tất bật ra khơi để lo cho cuộc sống gia đình.